khác

LỜI TRĂN TRỐI CỦA STEVE JOBS

Written by lbtmicr06

LỜI TRĂN TRỐI CỦA STEVE JOBS

 

Tôi đã đạt đến đỉnh

Giàu có và thành công.

Do vậy, thành thần tượng

Trong con mắt đám đông.

 

Tuy nhiên, ngoài công việc,

Tôi, một người bình thường,

Lại có ít, rất ít

Những niềm vui đời thường.

 

Giờ nằm trên giường bệnh,

Với cái chết cận kề,

Và buộc phải đối mặt

Những suy nghĩ nặng nề.

 

Rằng công danh, tiền bạc

Gần như chẳng là gì.

Giá phải trả rất đắt,

Mà chết chẳng mang đi.

 

Ngoài cửa sổ phòng bệnh

Là ánh sáng mặt trời

Và cỏ cây, hoa lá.

Đời vẫn luôn là đời.

 

Còn tôi thì sắp chết,

Dẫu nằm trên núi tiền.

Buồn vì có ít cái

Không liên quan đến tiền.

 

Chợt ngẫm, tình bạn đẹp,

Nghệ thuật và thơ ca,

Hay giấc mơ ngày bé

Đẹp hơn tiền và nhà.

 

Nếu bạn cứ hăm hở

Thành giàu mãi không thôi,

Thì rốt cục đời bạn

Cũng chẳng hơn gì tôi.

 

Ta được Chúa ban tặng

Trái tim để thương yêu.

Đó mới là tài sản,

Hơn tiền bạc rất nhiều.

 

Dẫu rất giàu, khi chết

Tôi chỉ mang theo mình

Những kỷ niệm tốt đẹp,

Chút niềm vui, chút tình.

 

Tình yêu, khác tiền bạc,

Có sức mạnh vô song.

Nó làm bạn hạnh phúc,

Còn tiền bạc thì không.

 

*

Có thể nhờ ai đó

Làm nhiều việc cho mình.

Không thể nhờ người khác

Chịu bệnh thay cho mình.

 

Khi phải lên bàn mổ,

Ta thấm thía điều này:

Tiền bạc mất, hy vọng

Sẽ tìm lại có ngày.

 

Và cũng chỉ lúc ấy

Ta mới hiểu: Hóa ra

Ta chưa biết trân trọng

Sức khỏe của chúng ta.

 

*

Tiền bạc cũng quan trọng.

Nhưng quan trọng hơn nhiều

Là gia đình, bè bạn,

Là lòng thương, tình yêu.

 

Giờ chia tay các bạn,

Xin nói lời chân thành.

Hãy cư xử tốt đẹp

Với người và với mình.

 

Biên dịch:Thái Bá Tân

About the author

lbtmicr06

Leave a Comment